Thứ Sáu, 2 tháng 2, 2018

Một Số Câu Kinh Điển Chỉ Có Mặt Trong Tiểu ThuyếtTam Quốc Diễn Nghĩa (Phần 1)

Trong eighty four tập phim Tam Quốc Diễn Nghĩa, tác giả La Quán Trung đã xây dựng thành công phần đông hình tượng đặc sắc của các nhân vật nổi danh, để lại nhiều câu nói bất hủ khiến cho người xem ko dừng cảm khái và nhớ mãi. các câu đề cập mà bất cứ 1 tình nhân Tam Quốc Diễn Nghĩa nào cũng đều muốn "học thuộc lòng".



Chúng ta đều biết, Tam Quốc Diễn Nghĩa một trong tứ đại danh tác của Trung Quốc kế bên Thủy Hử, bình khang mộng và Tây Du Kí. Nội dung xuyên suốt chính yếu của tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa kinh điển này kể về cuộc đương đầu giữa ba thế lực phong kiến bao gồm nhà Ngụy (do Tào túa đứng đầu), nhà Thục (do Lưu Bị đứng đầu) và nhà Ngô (do Tôn Quyền đứng đầu) trong việc nhất thống trần gian. tuy nhiên loại kết rốt cuộc của Tam Quốc Diễn Nghĩa lại hết sức bất thần lúc giang sơn lại rơi vào tay con cháu của Tư Mã Ý, vốn là 1 đại thần trong triều Ngụy.

không chỉ đơn giản là một tác phẩm văn học mang tính sử thi, Tam Quốc Diễn Nghĩa còn để lại các trị giá nhân bản đầy sâu sắc cho biết bao thế hệ người đọc trên toàn toàn cầu. Và chúng ta hãy cộng nhau xem lại các câu nói kinh điển của các nhân vật lừng danh trong bộ tiểu thuyết Tam Quốc Diễn Nghĩa.

1. Tào toá – "Ta thà phụ người chứ quyết không để người phụ ta"

Câu kể này được Tào Thào kể mang trần Cung lúc nai lưng Cung hỏi Tào A Man rằng: tại sao lại giết cả Lã Bá Sa dù rằng biết được gia đình ông ta chẳng hề với ý định hãm hại mình, mà ngược lại còn bày tiệc chiêu đãi? Nó diễn đạt 1 góc tính phương pháp của ông: giảo hoạt, bàng quan đến đáng sợ.

Tào tháo, 1 gian hùng nhưng cũng là 1 anh hùng, luôn sở hữu trong mình tư tưởng đa nghi. Vốn sinh ra tài giỏi hơn người, tâm tính hào hoa phóng đãng nhưng phổ quát mưu chước, có tài dụng quân, thống trị người đời. Việc ông giết thịt Anh chị Lã Bá Sa âu cũng chỉ vì cùng bất đắc dĩ, do giải nhầm những "tín hiệu" trong đêm, khi tâm ông ko tĩnh, vì đang bị truy vấn sát, mà tưởng là kẻ thù đã đến nên mới ra tay tàn độc tới thế. Nhưng tự sâu thẳm Tào túa chẳng hề muốn (sau này, khi xem cách ông nhìn nhận và trọng dụng nhân kiệt là biết), nhưng vì quá đa nghi và sáng tạo mà ông mới với nét tính phương pháp "nguy hiểm" đến vậy.

chậm triển khai cũng chính là lý do tại sao người ta gắn cho ông chiếc mác "gian" vào chữ "hùng", để trở nên 1 nhân vật "gian hùng" nhất trong Tam Quốc. Tạo nên một nhân vật rất độc đáo đặc thù, người ta mang thể chê ông, chửi ông, nhưng kiên cố một điều rằng, ai cũng phải "nể" ông, và mang toàn bộ điều phải "học hỏi" từ ông… 1 nhân vật quá xuất chúng, không thể tranh luận.

2. Gia Cát Lượng – "Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Số trời đã định, chẳng thể cưỡng lại"

một trong những người được vinh danh muôn thuở sau ko người nào khác là Gia Cát Lượng, phò tá của Lưu Bị. Sự kiệt xuất của ông làm cho kẻ thủ phải cúi đầu kính nể, hậu thế phải nghiêng mình bái phục.

"Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên"– Số trời đã định, khiến sao cưỡng lại! Kỳ nhân như Gia Cát Lượng nghìn năm khó kiếm, có trong mình trí huệ xuất sắc của người tu Đạo, được mệnh danh là "liệu sự như Thần", tức chỉ sở hữu thể là "Thần" mới tính được đến mức đấy, là người thì không http://chanhkien.org thể! đó thế mà trong cuộc đời ông, ông cũng chẳng thể nào hạn chế khỏi "thiên ý", vốn là sự bố trí của định mệnh, của các sinh mệnh tầng cao hơn hẳn ông, vốn đã "an bài" toàn vẹn quy trình phố hội, sự phồn thịnh suy của các triều đại, và của cả từng cá nhân mỗi một con người…

Như lần đốt cha con Tư Mã Ý thất bại vì mưa trên trời 'tự nhiên' rơi xuống, cản Lưu Bị hạn chế khỏi thất bại trong trận Di Lăng ko được, lục xuất kỳ sơn phổ quát lần suýt thắng thì bị điều về Tứ Xuyên, cầu sống lâu thêm 10 năm nữa để phục dựng nhà Hán cũng bất thành,… rất nhiều ngừng thi côngĐây đều là "ý trời", trời muốn "biến" thì không người nào cản nổi… chỉ có thuận theo tình cờ mới là bậc trí nhái, kẻ thức thời mới là trang hào kiệt.

three. Lưu Bị – "Thà chết chứ không khiến cho chuyện bất nhân bất nghĩa"

Song hành cộng Gia Cát Lượng trong cuộc hành trình chinh phạt Tào Nguỵ là Lưu Bị mang triết lí sống ngược lại Tào Tháo: "Thà chết chứ không khiến cho chuyện bất nhân bất nghĩa".

Chính vì điều này nên Lưu Bị, mặc dù chỉ là anh bán dép ngoài phường, đã lấy lòng được các anh hùng trong trần thế như hai anh kem Trương Phi – Vân Trường, "thần nhân" Gia Cát Lượng, Triệu Tử Lengthy, Mã Siêu, Hoàng Trung,… và hàng nghìn hàng vạn dân chúng thời bấy giờ, lập nên đại nghiệp hùng tráng, chấn động lịch sử.

Từ khóa: Tam quoc dien nghia.

Thứ Sáu, 27 tháng 10, 2017

Tin Mới Hôm Nay Three Tín Hiệu Cho Thấy Trẻ Con Sau Này Lớn Lên Sẽ Không Hiếu Hạnh, Cần Sửa Ngay

Tin mới hôm nay cho biết hiện nay mang số đông bậc phụ huynh thường hay kể rằng: "Con à, những món ngon trong nhà đều là của con cả!", "Cục cưng à, cha mẹ với thể hy sinh phần lớn vì con!", "Con chỉ cần học cho chuyên nghiệp, những việc khác cứ để mẹ!"…



Mọi người cho rằng những lời này là vì tốt cho con, nhưng lại không hay biết rằng ví như cứ khiến cho như vậy, trẻ sẽ ngày một "thích gì khiến nấy" mà ko hiểu lòng bác mẹ, thậm chí còn trở nên ngang ngược, sau này rất khó sửa đổi.

Tin mới hôm nay cho hay việc dạy cho con "hiếu thảo" có liên hệ rất to với lời nhắc và hành động của bố mẹ, 1 số hành vi nào Đó của bố mẹ sẽ trực tiếp dẫn tới việc trẻ trở thành "bất hiếu". rộng rãi cha mẹ vì mong muốn để con "thành tài" mà tiêu dùng sai phương pháp giáo dục, bỏ quên rằng phải dạy con biết hiếu thuận.

nếu phát hiện thấy con mình sở hữu 3 hành vi sau đây, bác mẹ cần phải kịp thời sửa đổi lại cách thức dạy con của mình và dẫn dắt trẻ em một bí quyết đúng đắn:

khiến cho bí quyết nào để giáo http://edition.cnn.com/ dục con mẫu thành công?

một. Tùy ý chống đối, gượng nhẹ lời cha mẹ, khiến cho bố mẹ tức giận

Chống lại cha mẹ, làm cho ba má tức giận là mô tả không hiếu thuận thường thấy nhất ở trẻ.

Bởi vì hiện tại sở hữu số đông trẻ là con một, do đó cha mẹ thường sẽ "ngoan ngoãn" làm cho theo mọi điều trẻ mong muốn, ông bà cũng rất cưng chiều. Vô tình một lần nào ngừng thi côngĐây ko thỏa mãn bắt buộc của trẻ thì trẻ sẽ chống lại bố mẹ, làm các gì mình muốn.

Tin mới hôm nay cho biết các đứa trẻ không hiểu chuyện này trong lời nói không biết tôn trọng và lễ độ có cha mẹ, thậm chí hoàn toàn cố tình trái ý ba má, bố mẹ nhắc đông, chúng nhất quyết phải là tây, mục đích độc nhất chính là làm cho cha mẹ tức giận.

kèm theo, hiếu thuận cũng không hề là khi nào cũng khiến cho theo mọi điều bác mẹ muốn.

Tin mới hôm nay cho biết khi trẻ con khởi đầu chống lại mình, các bậc phụ huynh nên coi xét lại bản thân, liệu có phải thật sự là mình khiến cho gì chậm tiến độ ko phải hay ko. giả dụ thật sự là trẻ ko đúng thì bố mẹ cần phải dạy dỗ, dẫn dắt con, bình tĩnh chuyện trò cộng con, hỏi xem tại sao con ko vui, vì sao lại chống đối, nhẫn nại dạy con bằng một thái độ tích cực.

hai. không biết cảm ơn cha mẹ

Chúng ta thường hay thấy những hình ảnh của trẻ như:

đến bữa ăn ko phụ giúp cha mẹ gần cơm, để cha mẹ nấu xong rồi gọi xuống ăn.

lúc ăn cơm không biết mời cha mẹ;

Sau bữa cơm, đặt chén xuống rồi đi xem TV hoặc đi chơi, còn bác mẹ thì bận rộn dọn chén đũa;

Ở nhà có món gì ngon, bố mẹ luôn để dành cho con ăn, còn trẻ lại rất ít khi mời bố mẹ dùng trước;

Con bị bệnh, cha mẹ chăm sóc rất tận tường, còn khi cha mẹ ko khỏe, con lại rất ít hỏi han, thậm chí còn chẳng thèm nhìn đến…

v.v…

Tin mới hôm nay cho biết các đứa trẻ lớn lên trong môi trường như thế này đã quen với việc nhận được sự quan tâm, yêu thương trong khoảng gia đình, trẻ sẽ cho rằng tình yêu mà gia đình dành cho mình là điều kèm theo, mà ko biết phương pháp khiến thế nào để yêu thương người nhà, hiếu thuận có bác mẹ.

Người khiến cho ba má nên dạy con biết cảm ơn, có thể kể từ các điều sau:

Đừng hy sinh quá nhiều hay can hệ quá phổ biến vì con, đừng làm mọi việc thay con.

Đừng cho trẻ được ăn "một mình 1 món".

Đừng "làm theo mọi yêu cầu", càng ko được "đoán ý để chiều theo", đừng để con mang được mọi thứ quá thuận tiện.

có thể thường xuyên kể các việc nặng nhọc trong công tác cho con nghe.

bác mẹ hãy khiến gương cho con, cho con điều kiện để "đền đáp".

3. mang tính chiếm hữu cao

có hầu hết trẻ cảm thấy trong nhà mình là "công chúa nhỏ" hoặc "hoàng tử bé", các thứ gì ngon và hay hẳn nhiên đều là của mình mới đúng.

do vậy, hễ ở nhà sở hữu gì ngừng thi côngĐây mà mình thích thì cố định phải chiếm dụng. Thật ra điều này cũng là một mẫu diễn đạt của việc không hiếu thuận.

ba má là vì yêu thương con dòng vô điều kiện, nên mới tình nguyện cho con mọi thứ. ngược lại, nếu như con cũng yêu thương bố mẹ như thế thì liệu mang biết khiến giống như bố mẹ chăng?

Tin mới hôm nay cho hay trên thực tiễn, những trẻ đã quen ngông nghênh, ngạo nghễ, không những sẽ ko nhường nhịn các gì phải chăng nhất cho bố mẹ, mà trái lại còn chiếm lấy các thứ chậm triển khai mà chẳng nghĩ suy.

Từ khóa: tin moi hom nay

Thứ Tư, 13 tháng 9, 2017

Chữ Giản Thể Tiếng Trung Qu���c Phản Ánh Thực Trạng Đạo Đ��c Xã Hội Trung Quốc Như Thế Nào

Nửa cuối năm 1950, Đảng cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã cách tân chữ Hán phồn thể tiếng Trung Quốc thành chữ giản thể tiếng Trung Quốc trên quy mô to. Chính vì thế, các người sinh ra trong khoảng sau thập niên 60 đã chẳng thể đọc hiểu được các thư tịch cổ, và tạo ra sự đứt gãy văn hóa truyền thống. Nền văn hóa Trung Quốc mấy nghìn năm đã bị mai một, thay vào Đó là sự nhiều rộng rãi của văn hóa ĐCSTQ.

Chữ giản thể tiếng Trung Quốc bỏ bộ "tâm" (màu đỏ) ra khỏi chữ Yêu, nghĩa là Yêu ko mang trái tim?

Mỗi chữ Hán cổ là nhân tiện sinh mệnh hoàn chỉnh, chậm tiến độ là sự kết tinh của các bối cảnh văn hóa, giai đoạn vững mạnh lịch sử và kinh nghiệm phố hội trong suốt chặng tuyến phố trưởng thành của một dân tộc. Bước vào toàn cầu chữ Hán, ta sẽ chứng kiến được các kiến thức bác bỏ đại tinh thâm giống như 1 viện bảo tồn lịch sử. ngoài ra, chữ giản thể tiếng Trung Quốc thì chỉ giống như một kí hiệu, nhìn thì mang vẻ thuận tiện mau chóng, nhưng, thực chất lại là 1 thứ tàn khuyết bất toàn, giản mà không tinh. Đã vậy còn phá hoại luôn nội hàm của một hệ thống văn tự.

cộng với việc giản hóa chữ Hán, văn hóa truyền thống bị bỏ rơi, đạo đức suy thoái, thị trấn hội hỗn loàn, con người thiển cận. ngày nay, tại Trung Quốc chữ giản thể được dùng phổ thông, và cũng là thứ ký hiệu biểu hiện rõ nhất gương mặt thị trấn hội Trung Quốc đương thời.

thí dụ, chữ Thân 親 tức thân thích, thân hữu. Gồm bộ tân 辛 bên trái, và chữ kiến 見 bên phải, hàm nghĩa của bộ tân tức thị vị cay, biểu trưng cho sự gian khổ, kiến tức thị gặp mặt, nhận ra nhau; cho dù trong khi khó khăn nhất, các người nhà vẫn với thể luôn ở kế bên và hỗ trợ lẫn nhau, vẫn luôn thăm viếng và giữ được tình cảm mật thiết. Chữ giản thể tiếng Trung Quốc đã bỏ mất đi chữ kiến chỉ còn lại bộ tân, anh em, vợ chồng,cha con vì bước tuyến phố mưu sinh gian khổ đã không còn nhìn mặt nhau nữa.

Hương 郷「hương 」thay đổi thành乡 mất đi「lang」「郎」 (đàn ông , chồng). Ở nông thôn Trung Quốc hiện tại những bạn teen rời xa nhà, đi tới những tỉnh thành làm cho việc, chỉ còn lại các đứa trẻ và người già.

Ái「愛」ý tức là tình yêu, gồm bộ tâm 心 (con tim) và chữ thụ 受 (chịu đựng), ái tình hải quan là sự ưng ý và tự nguyện hi sinh. Chữ giản thể tiếng Trung Quốc đổi thành 爱, mất đi chữ tâm (trái tim). phát triển thành tình cảm (tình yêu) hời hợt bên ngoài không mang con tim.

Tiến 進 (tiến lên) gồm bộ sước 辶 (bước chân) và chữ giai 佳 (tốt đẹp), đổi thay thành 进, Chữgiai đổi thay thành bộ tỉnh「井」(cái giếng), tức " bước chân đi vào giếng" cũng chính là tự hủy diệt mình.

Thính「聴」(nghe) gồm bộ nhĩ 耳 bên trái, chỉ cái tai; bên phải là chữ thập 十 (số mười) phiếm chỉ số rộng rãi, chữ mục目 (con mắt) và rốt cuộc là tâm 心 (con tim), người ta phải nghe bằng tai, nhìn nhận đa dạng lần bằng mắt và suy xét bằng nội tâm. Chữ giản thể tiếng Trung Quốc đã đổi lại thành 听 gồm chữkhẩu 口 (cái miệng) và cân 斤 (cái rìu). Người ta ko nghe bằng lỗ tai, không nhìn nhận bằng mắt và suy xét bằng trái tim; họ chỉ biết dùng mồm để tranh luận và sử dụng vũ khí để khắc phục tranh chấp.

Sỉ 恥 (liêm sỉ, xấu hổ) gồm bộ nhĩ 耳 (tai) và chữ tâm 心 (con tim). Người ta phải hướng nội, lắng tai tiếng nói của lương tri, liêm sỉ bên trong mình để biết xấu hổ lúc làm cho việc xấu xa. Chữ giản thể tiếng Trung Quốc lại thay đổi thành 耻 gồm bộ nhĩ 耳 (tai) và chữ 止 (dừng lại), người ta chỉ biết nghe rồi để chậm triển khai, chứ ko tự suy xét chính lương tâm của mình.

Mãi 買 tức tìm bán, gồm hai bộ khẩu 口 ở phía trên thể hiện sự thương lượng, mặc cả giữa bên sắm và bán; còn bộ bối (vỏ sò) ở phía dưới biểu tượng cho tiền tệ (người xưa tiêu dùng vỏ sò như 1 dạng tiền tệ) đổi thay thành 「买」gồm nửa bộ mịch 冖 ở trên (có nghĩa là trùm kín, bịt) ở dưới là bộ đầu 头 (cái đầu), về bản chất việc tìm bán là phải dùng tiền bạc nhưng ở đây lại giống như sự che lấp, bịt mồm và cướp giật tài sản.

Ưu 優 mang ý nghĩa ưu tú, gồm bộ nhân 人 bên trái chỉ người và chữ ưu 憂 ở bên phải sở hữu ý nghĩa ưu tư, người xuất chúng ưu tú phải biết lo trước dòng lo của người đời, vui sau dòng vui của thế gian. Chữ này đã đồi thành 优. Chữ ưu có nghĩa ưu tư đã bị đổi thành chữ vưu 尤 tức sự kỳ lạ, dị thường, nổi bật; người thời nay mang chút đỉnh anh tài liền huênh hoang biểu hiện để thỏa mãn phong cách của mình chứ ko còn chú ý tới việc phụng sự đất nước, dân tộc.

Đạo導 sở hữu ý tức là dẫn tuyến đường, bên trên là chữ đạo 道 tức thị các con phố to, hàm nghĩa này còn chỉ đạo lý của vũ trụ và nhân sinh, bên dưới là chữ thốn 寸 (độ dài bằng chiều rộng của 2 ngón tay chập lại) một trong các doanh nghiệp đo độ dài nhỏ nhất của người Trung Quốc cổ. Người dẫn các con phố phải tinh thông đạo lý, trên mỗi bước chân từng phải cân nhắc tới đạo lý từng chút 1, như thế mới ko bị lầm lạc. Chữ giản thể tiếng Trung Quốc đổi chữ đạo thành bộ tỵ 巳 ở phía trên, ứng sở hữu con rắn trong 12 địa chi, đời nào lãnh đạo là phải bước theo vết bò của rắn rết?

Trong chữ Hán tiếng Trung Quốc phồn thể chữ dược 藥 sở hữu tức thị thuốc bên trên là bộ thảo với hình dáng 艸…, là tượng trưng cho thảo mộc, cỏ cây, dược liệu mà người xưa dùng đều là cây cỏ. Ở dưới là chữlạc 樂 tức thị niềm vui. thân thể với bệnh khó chịu hết sức, sau lúc sử dụng thuốc thì cơ thể trở nên thoải mái, thân tâm an lạc. ngừng thi côngĐây là hàm nghĩa của chữ dược 藥. Chữ dược giản thể tiếng Trung Quốc药 vẫn giữ nguyên bộ thảo ở bên trên, nhưng chữ lạc 樂 ở dưới lại bị đổi thành chữ ước 約, tức là ước thúc, trói buộc, gò bó,… hoàn toàn không giống mang ý nghĩa ban đầu.

Chữ giản thể tiếng Trung Quốc vốn cầu sự tinh giản mà bỏ mất nội hàm, cầu lấy sự nhanh chóng ở bề mặt mà bỏ mất chiều sâu trong ý nghĩa, thậm chí tương phản. ngoài ra cũng mang các chữ Hán không đổi thay, gần http://tinhhoa.net/ như là các chữ có hàm nghĩa xấu. ví dụ như ma (ma quỷ) 魔 thì vẫn là 魔, qủy 鬼 thì vẫn là 鬼,phiến 騙(lừa gạt) thì vẫn là騙,tham 貪 thì vẫn là 貪, độc 毒 thì vẫn là 毒,dâm 淫 thì vẫn là 淫,đổ 賭 (cờ bạc) thì vẫn là 賭.

các điều tốt đẹp thì cắt mất, các thứ xấu xa giữ còn tồn tại. sở hữu thể kể các từ giản thể tiếng Trung Quốc đang trình bày cảnh ngộ thị trấn hội Trung Quốc hiện đại hết sức xác thực.

Từ khóa: tieng Trung Quoc

Thứ Ba, 5 tháng 9, 2017

Đạo Sĩ Tu Luyện Ba Trăm Năm Trên Núi Sâu Vén Mở Bí Hiểm Về Công Năng Đặc Dị

Trên dương thế này có tồn tại các người tu đạo, đặc trưng trong những núi sâu rừng già, họ đã từng sống rất lâu, có người đã sống mấy trăm năm, thậm chí mấy nghìn năm. Điều này nhắc ra với thể rộng rãi người sẽ không tin nổi … Dưới đây là câu chuyện được kể lại của một người như vậy.

trước tiên xin được nói rõ, bài viết này ko phải là câu chuyện hư cấu. các gì được viết được kể, hoàn toàn đều là những trải nghiệm chân thật, cảm ngộ chân thật của bản thân tôi. các vị mang thể tin, cũng sở hữu thể không tin, nhưng mong những vị hãy tu tích khẩu đức, đừng có tạo nghiệp chướng cho bản thân mình.

các người thường nhật trông thấy "300 năm" trong tiêu đề, nhất thiết sẽ cho rằng tôi đang nói phét, nhưng tôi xin nói sở hữu những vị rằng, tuổi thật sự của tôi xác thực là 330 tuổi, cũng chính là nói rằng tôi sinh ra vào giữa những năm http://minhbao.net/ Khang Hy triều đại nhà Thanh. Kỳ thật, 330 tuổi cũng chẳng thể kể là rất già, những người hơn hai.000 tuổi tôi đều đã đích thân gặp qua, nghe nói còn với những người sống trên 5.000 tuổi ở cõi tục, chỉ là ko có dịp gặp được mà thôi.

Tôi là người Thành Đô, thức giấc Tứ Xuyên, giữa những năm Ung Chính, vì để giảm thiểu chiến loạn, Anh chị em chúng tôi chạy nạn tới núi Đại Ba, miền bắc tỉnh giấc Tứ Xuyên, nhưng ko may gặp phải lở đất, rút cục chỉ mang 1 mình tôi may mắn thoát được, năm chậm triển khai tôi 30 tuổi. Về sau tôi bị lạc tuyến đường trong núi, tự mình đã đi lang thang trong suốt mười mấy ngày liền, ngay chính vào lúc gần bị đói chết, một vị Đạo sĩ đã cứu sống tôi. Vị Đạo sĩ này chính là sư phụ của tôi sau này, khi Đó ông đã ở trong núi Đại Ba tu luyện hơn 700 năm. từ Đó, tôi liền đi theo ông khởi đầu tu luyện. Ở đây cần phải nhắc rõ, tôi và sư phụ tuy đều là Đạo sĩ, tu luyện Pháp môn Tam Thanh, nhưng chúng tôi không hề là Đạo giáo, ko với một tẹo quan hệ gì sở hữu Đạo giáo cả.

Sư phụ của tôi là người của triều đại nhà Đường, tuy đã tu luyện hơn 700 năm rồi, nhưng ông nhìn còn trẻ hơn tôi lúc Đó đa dạng. Bởi ông đã tu luyện đến rốt cuộc rồi, dù mang phấn đấu thế nào cũng ko tu luyện lên trên được nữa, vậy nên đã thu tôi khiến đệ tử, truyền thừa Đạo chính thống trong môn tu luyện này của chúng tôi. Mọi người cố định sẽ không nghĩ được rằng, công pháp tu luyện trong môn này của chúng tôi, khôn xiết vô cộng thuần tuý, đặc trưng thích hợp cho các người lười nhác, bởi vì công pháp của chúng tôi chính là ngủ.

Sau khi sư phụ truyền công pháp tu luyện cho tôi xong, lần trước tiên tôi đã ngủ hơn một tháng, sau khi tỉnh dậy thân thể sở hữu những biến đổi rất lớn, phần nhiều đã thay đổi thành 1 người khác vậy, khỏe mạnh hơn trước đây đầy đủ. Sau ngừng thi côngĐây, ông lại bảo tôi đọc "Đạo Đức Kinh", đọc xong kinh thư lại đi ngủ. Cứ không giới hạn đọc kinh thư, nằm ngủ tương tự, một lần dài nhất, tôi đã ngủ 1 giấc hơn 2 năm. Cứ lặp đi lặp lại không ngừng như vậy, một mạch tu luyện tới hơn 60 năm, rút cục tôi đã đạt tới cảnh giới tiểu thặng (thiên mục đã mở, đại chu thiên đầy đủ đều đã được đả thông). khi này tôi đã tu luyện được nhiều công năng đặc dị, nếu như tịch cốc (nhịn ăn nhịn uống mà ko mệt mỏi), thuật ban vận, vận động trên không, tha tâm thông, thấu thị nhân thể, v.v….Cũng phải kể thêm, đề cập diễn ra từ khởi đầu tu luyện, tướng giả mạo của tôi như ngừng lại ở tuổi 30, mãi cho đến tận hôm nay cũng ko có bất cứ sự thay đổi gì.

Tu luyện đến cảnh giới tiểu thặng, sư phụ bảo tôi trở lại cõi người đi vân du. Sư phụ nhắc, nếu như tôi chìm đắm vào lợi danh thanh sắc, bị thế giới phồn hoa khiến cho mờ mắt, thì không cần trở về núi tu luyện nữa, tôi mang thể tự mình chọn tuyến phố sau này. nếu như sau 3 năm, tôi vẫn ko bị sa ngã, thì hãy trở về núi Đại Ba tu luyện, ông sẽ chỉ đạo tôi tiếp tục tu luyện công pháp tiếp theo.

Vân du ở bên ngoài rất khổ, quy định cũng đa dạng. Thứ nhất, trong trần gian không được dùng bất nói công năng đặc dị nào, trước lúc xuống núi sư phụ đã khóa hết công năng của tôi, bao gồm cả tịch cốc, bởi chỉ mất khoảng vân du, tôi tự mình nghĩ cách thức khắc phục vấn đề ăn uống. Thứ hai, không được đụng tới tiền nong, chỉ có thể phê duyệt phương thức xin ăn để sở hữu được thức ăn. Thứ ba, còn sở hữu đông đảo giới luật, ăn trộm, dâm tà, uống rượu, v.v….giống như các quy định trong Phật giáo. Sư phụ với thể dùng thiên nhãn thông giám sát tôi mọi lúc mọi nơi, ví như tôi phạm phải bất cứ quy định nào, thì sẽ không còn có cơ hội đi theo sư phụ tu luyện nữa.

Sau khi rời khỏi núi Đại Ba, tôi trước tiên đi tới Vị Nam vùng Thiểm Tây, sau Đó lại đi Đồng Quan. Ở Đồng Quan, tôi rút cuộc đã phải tự giải quyết vấn đề ăn uống. Bởi vì tướng giả mạo của tôi là một người đàn ông khỏe mạnh của tuổi 30, xin ăn vô cùng cạnh tranh, thường hay bị mắng, chẳng mang mấy người nào đồng ý bố thí cho tôi cả. Ở Đồng Quan tôi đã làm mướn cho một nhà địa chủ họ Lưu, chỉ cần có chỗ ăn chỗ ngủ, ko cần tiền công. Địa chủ rất lấy làm vui mừng, cũng đồng ý với tôi. Tôi cũng ko có tâm trạng muốn đi những nơi khác, ở nhà địa chủ họ Lưu, thái bình trải qua 3 năm, rất may là ko với phạm giới nào cả, thời hạn 3 năm đã hết, tôi lại trở về núi Đại Ba, kế bên sư phụ.

những ngày tháng sau này chính là không giới hạn tu luyện, cứ cách thức 35 năm 1 lần, đều sẽ phải xuống núi vân du mấy năm, sở hữu những lúc sư phụ sẽ cộng đi vân du với tôi, lúc Đó tôi không sở hữu cách thức nào khiến biếng nữa, không thể sống thanh thoát như ở nhà Lưu địa chủ nữa, mà mỗi ngày đểu cần phải ra ngoài xin ăn. Vân du phổ biến năm như vậy, hết thảy chua ngọt cay đắng, phong ba bão tố của người đời đều đã trải qua hết cả, nhưng ý chí tu luyện của tôi sớm muộn ko phải bị lay dộng. Đối có những thay đổi triều đại, sự thế biến hóa của trần gian, chúng tôi xưa nay đều không can thiệp, bao gồm cả những tai nạn và chiến tranh kia, chúng tôi sớm muộn chẳng phải quản. Vì những thứ này đều là mang định số, người nào loạn động, thì người Đó sẽ phải lãnh tai ương.

Tôi biết trong dương gian có phần nhiều rất phổ quát người sở hữu hứng thú mang tu Đạo, nhưng họ ko rõ được rằng tu Đạo cần phải chịu đựng gần như mẫu khổ, phải trải qua bao nhiêu dày vò và ma nạn. Chỉ pha mấy ấm trà, hẹn vài người bạn, ngồi mà luận đạo, chậm tiến độ ko phải là tu luyện, mà là ngơi nghỉ. Tu luyện thật sự, là phải trải qua toàn bộ cái khổ.

Sau lúc tu luyện hơn 200 năm, nói 1 cách chuẩn xác là một năm trước khi triều đại nhà Thanh sụp đổ, sư phụ của tôi khuất, từ chậm tiến độ về sau môn phái tu luyện của chúng tôi chỉ còn lại 1 mình tôi. chỉ tiêu sau hết của tu Đạo chính là đắc Đạo thành Tiên, để mang được sự vĩnh hằng của sinh mệnh, nhưng pháp môn tu luyện này của chúng tôi cao nhất chỉ sở hữu thể tu đến "ngũ khí triều thiên", cách thức trường thọ bất lão vẫn còn một quãng rất xa. Sau lúc sư phụ qua đời, tử thi ông không phải bị mục nát, tôi đem nó bảo tồn trong 1 ngôi miếu cũ ở Hán Trung, về sau nơi này bị chiến tranh phá hủy, nhục thân của sư phụ cũng bị hủy luôn trong ngừng thi côngĐây. Thực ra, đây cũng ko với gì phải nhớ tiếc cả, chẳng qua chỉ là một lớp da làm thịt mà thôi.

Sau lúc sư phụ mất, tôi phải độc tu 1 mình. Đối với một người tu luyện trơ trọi mà đề cập, cái khổ to nhất, chính là cô hiu quạnh và trơ tráo. có các lúc ngồi thiền một năm, sau khi xuất định được mấy ngày rồi lại nhập định tiếp, mười mấy năm không thấy 1 bóng người, không kể một lời nào là chuyện rất thông thường. Vì để khắc phục đơn chiếc buồn tẻ, tôi thích đi vân du, kể từ năm 1960, tôi vừa đi vân du vừa tiếp tục việc tu luyện của mình.

Đợi tới măn 1988, mẫu năm xảy ra vụ hỏa thiến to ở núi Đại Hưng An, tôi rút cuộc đã tu luyện đến cảnh giới cao nhất trong môn của chúng tôi là "ngũ khí triều thiên". lúc này, công năng đặc dị của tôi, đã đạt tới cao độ trước nay chưa từng với, trên cơ bản những công năng mà bạn từng nghe kể thì tôi đều với hết cả, hơn nữa công lực phát triển, hoàn toàn chẳng phải là thứ mà các người với công năng đặc dị trên thiên hạ kia với thể so sánh được. Hơn nữa trong khoảng ngừng thi côngĐây về sau, các lúc vân du, tôi mang thể không còn cần phải tuân thủ giới luật nữa, công năng đặc dị cũng mang thể sự dụng tùy ý rồi, nhưng điều kiện đầu tiên là ko được phép can thiệp vào bất cứ sự tình nào của cõi trần con người, dẫu cho là một việc nhỏ rất là vặt vãnh cũng ko được, giả dụ không sẽ gặp phải báo ứng, hoặc công năng bị mất đi.

Từ khóa: tu luyen

Thứ Năm, 24 tháng 8, 2017

Giang Trạch Dân Hiện Nay Lên Chùa Chiền Kính Cẩn Dâng Hương Vì Mơ Gặp Ác Mộng

lúc đã hành ác quá nhiều, làm cho bao nhiêu chuyện chẳng hề của một con người, thì liệu lương tâm người chậm tiến độ có được yên, liệu vong linh các sinh mạng chết oan dưới tay họ với thể buông tha và thiên lý sở hữu thể dung thứ chăng. Đối với một con người như Giang Trạch Dân hiện nay, câu trả lời là không.

Đầu năm 2004, giới truyền thông Hoa ngữ ở hải ngoại ồ ạt đưa tin, Giang Trạch Dân hiện nay đặc trưng đến chùa cừu Đàn Lâm trên núi Cửu Hoa nằm trong biên cương quận Thành Dương, tỉnh giấc An Huy, "thành kính" dâng hương, khẩn cầu Địa Tạng Vương bồ tát hộ trì.

tuy nhiên, trang tin báo "Giải phóng" của Hồng Kông vào Tháng 1/2002 mách nhỏ, bản thân Giang Trạch Dân hiện nay đã chép "Địa Tạng Kinh" ngay tại nhà, còn bỏ một số tiền lớn mời Lạt Ma đến nhà để cầu thọ phúc.

Theo các nguồn tin, ông Giang Trạch Dân hiện nay sở dĩ phải làm tương tự vì ông đã gặp ác mộng, trong giấc mơ thấy mình đang chịu cực hình thảm khốc nơi Vô Gián địa ngục, trong lúc sợ hãi đã khẩn cầu Địa Tạng Vương bồ tát.

Giang Trạch Dân hiện nay tại sao lại đặc biệt khẩn cầu Địa Tạng Vương bồ tát? Bởi vì dựa theo các gì được giảng trong kinh Phật, Địa Tạng Vương bồ tát từng phát đại thệ rằng: "Địa ngục tù tồn tại, thề không thành Phật", cũng chính là nhắc Địa Tạng bồ tát phát thệ muốn giải cứu hết thảy ác quỷ trong địa ngục tù.

Giang Trạch Dân hiện nay nghĩ rằng việc việc hối lộ Địa Tạng Vương bồ tát là với thể thoát khỏi ác mộng của địa lao tù Vô Gián.

Thế nhưng khi bức hại Pháp Luân Công, Giang Trạch Dân đã lớn tiếng nói rằng vô thần luận sẽ "chiến thắng" hữu thần luận. Ông làm đủ chuyện xấu xa, rồi chung cục cũng tự mình thừa nhận: vô thần luận không thể thắng lợi hữu thần luận, quyền lực dẫu mang lớn hơn trong tay ai Đó cũng không ngăn nổi báo ứng của việc khiến cho ác.

Cựu lãnh đạo Đảng cùng sản Trung Quốc trước chậm triển khai từng lấy vô thần luận khiến điều vinh quang, nhưng lúc thấy bản thân lâm nguy thì cũng bắt đầu "mê tín phong kiến". Đây quả thật cảnh ngộ trớ trêu đối mang "vô thần luận", vốn được Đảng cộng sản Trung Quốc tín phụng và tuyên truyền, cũng là 1 đòn cảnh thức giấc sở hữu tính chấn động đối với các người tin vào đảng phái này, lực lượng người muốn mượn hệ lý luận vô thần để làm cho việc xấu. Thiện ác sau rốt đều báo ứng, làm cho những chuyện xấu xa bức hại Phật Pháp sớm muộn đều phải hoàn trả.

Mấy năm qua, Giang Trạch Dân thắp hương bái chùa khắp nơi, hoảng sợ cầu nguyện, chẳng qua là một vở 'diễn'. một mặt thì cầu xin Thần Phật phù trì, mặt khác vẫn ko ngừng khiến những chuyện trời ko dung đất ko tha. Đây cũng chính bộ mặt chân thật của đa số quan chức cấp cao trong chính quyền Trung Quốc lúc bấy giờ.

Giang Trạch Dân vì sự đố kỵ cá nhân, Tháng 7/1999 đã lợi dụng bộ máy chính quyền để thực hành cuộc bức hại đối mang các người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chỉ muốn tu tâm hướng thiện. Cuộc bức hại tàn khốc này đã kéo dài hơn 16 năm, trong bức hại đã làm vô kể người tu luyện tan nhà nát cửa, hàng ngàn người bị bắt và tra tấn, hàng triệu người chết vì bị mổ cắp nội tạng. các nỗi đau về thể xác và hành hạ về ý thức ko sao kể siết.

hiện nay, khí thế hùng hổ của phe Giang Trạch Dân hiện nay đã qua, nhóm ông sắp phải đối mặt sở hữu sự trả tiền của luật pháp cõi người và sự trừng trị nghiêm khắc của lẽ trời. tuy thế, Giang Trạch Dân cộng thân tín trong bước con đường cùng vì để ngăn chặn ngày tàn gần tới, trong khi vô vọng vẫn vẽ ra đủ chuyện xấu xa như: sát hại, khuấy đảo cục diện, gây rối, khủng bố, cho nổ nhà máy hóa chất … làm vô số người dân ko liên can cũng phải chịu độc thủ, sinh linh kêu thán …Đối có các tội ác này, ác mộng của ông Giang sẽ thành hiện thực cũng ko mang gì là lạ.

Theo chậm triển khai, làn sóng khởi kiện Giang Trạch Dân hiện nay cũng chính là cấp cho các người thuộc chính phủ Trung Quốc một thời cơ nhìn nhận những sai lầm của bản thân, và cắt đứt mang Giang Trạch Dân. Khởi tố, xét xử Giang Trạch Dân, kết thúc bức hại, cũng chính là đường cứu thoát các cấp tham dự bức hại.

từ Tháng 5/2015 cho đến nay, học viên Pháp Luân Công các nơi trên toàn Trung Quốc liên tiếp gửi đơn thư khởi kiện đích danh Giang Trạch Dân lên viện kiểm soát vô thượng và tòa án vô thượng. Bản thân những người khởi kiện hy vọng rằng các cấp chính quyền từng tham dự bức hại, đối sở hữu vụ việc nếu ko ngăn cản, không phá hoại, thì bản thân đã có thể nêu lên chính nghĩa, đã bắt đầu chuộc tội. rất nhiều người ở những địa phương đã nhìn rõ hình thế, hiểu rõ vấn đề, nhất mực không quậy phá và phá hoại học viện Pháp Luân Công, trái lại còn với người ủng hộ việc khởi tố Giang Trạch Dân.

ngược lại, đối có các người ngoan cố sẵn sàng "tử vì đảng", đấu sở hữu dân bất chấp luân thường thì kết cục đợi họ sẽ chẳng khác gì Giang Trạch Dân.

Riêng đối có những người nào vẫn đang "án binh bất động", lừng khừng tự hỏi liệu chính quyền Trung Quốc sở hữu tuyên bố "chấm dứt bức hại Pháp Luân Công" hay không. ngoài ra, giả dụ điều này trở thành sự thật thì phán quyết lương tâm đối mang họ cũng đã được thực thi. Bởi lẽ, giữa chính và tà, thiện và ác, tự lương tâm con người sở hữu thể cảm nhận, đâu thể trông vào quyết định của người khác. Đối sở hữu hiện thực đang ngày một rõ ràng trước mắt, vẫn chưa thể tự mình đưa ra quyết định, chỉ biết thuận theo thời vậy mà hành sự, các người này khiến cho người ta trông vào mà ta thán thay cho họ.

Đối sở hữu sự việc bức hại Pháp Luân Công này, chiều hướng thời thế nay đã quá rõ, những người thuộc chính phủ đương thời đầy đủ người trước đây đã không tán đồng cuộc bức hại, thì ngày nay trước dư luận quốc tế và trong nước, họ lại càng không muốn theo ông Giang chịu chung bản án sở hữu ông ta, cũng do vậy mà hăng hái hơn trong chiến dịch "đả hổ" này.

ngược lại, bè cánh Giang lo sợ việc đền tội nên đã hăng hái đẩy lãnh đạo đương kim vào chỗ chết. trận đấu phe phái vì vậy mà càng kịch liệt hơn, với tính một mất 1 còn. http://trithucvn.net/ Giang nay đã đến bước đường cùng phải "dứt dậu", vậy những người vẫn theo ông tiếp tục thực thi "chính sách bức hại" thì không phải tương lai sẽ thê thảm lắm sao.

Cũng lại kể thêm, những cá nhân hành ác ngày nay mang thể thoát khỏi lưới pháp luật phổ biến kẽ hở thì cũng sẽ không giảm thiểu khỏi bản án của thiên lý. giả dụ còn tự đại kể rằng, sao tôi lại không bị báo ứng? Vậy thì hãy đợi, lúc báo ứng đến thì không hề hối cũng đã muộn.

Ác mộng của Giang Trạch Dân ko chỉ là mộng, lúc ác mộng này thành sự thực, Đó cộng chính là lúc vô thiên lủng sinh mệnh hướng đến quang minh, người dân Trung Quốc và toàn cầu đứng về phía chính nghĩa sẽ thấy được phúc báo của chính mình.

Từ khóa: Giang Trach Dan hien nay

Thứ Sáu, 18 tháng 8, 2017

Nhiều Ngày Tháng Cuộc Sống Sinh Viên Tràn Ngập Hạnh Phúc Ở Giảng Đường Hãy Cứ Sống Vô Tư

Đừng vì những mặc cảm ở bản thân hay quyết tâm đeo đuổi một tình yêu mù quáng... mà những năm tháng cuộc sống sinh viên trên giảng tuyến phố trôi qua đáng tiếc.

Mới ngày nào còn là tân sinh viên còn "chân ướt chân ráo" bước vào cuộc sống sinh viên, giờ đây bạn đã là sinh viên năm 2, năm ba, có bạn cũng gần ra trường... 4 năm cuộc sống sinh viên trôi qua như chiếc chớp mắt, các vui, buồn thời kì cuộc sống sinh viên này sẽ trở thành một phần kí ức không thể nào quên của mỗi người. Vậy cớ gì, chỉ vì các tự ti ở bản thân hay quyết tâm theo đuổi một tình yêu mù quáng, làm các ngày tháng cuộc sống sinh viên thanh xuân của bạn hoang hoải đa dạng nhớ tiếc...

tại sao cứ phải tự ti về bản thân?

Hẳn Cả nhà sẽ có "n" lý do tư vấn cho thắc mắc này. Nào là bạn cảm thấy mặc cảm về hoàn cảnh gia đình, nào là bạn tự ti về bề ngoài hay nỗi e dè của các sinh viên tỉnh giấc lẻ... gần như những điều ngừng thi côngĐây làm chúng ta lúc nào cũng phải nhìn trước ngó sau, e sợ trong rất nhiều mọi chuyện từ việc kết bạn, học tập hay biểu đạt bản thân trước mọi người. Đây cũng chính là căn do khiến cho bạn khiến cho bất cứ điều gì cũng sợ mọi người xét soi, và cố nhiên các hoạt động tập thể nơi trường lớp thường xuyên vắng mặt.

Cớ gì, chỉ vì các tự ti ở bản thân hay cố gắng theo đuổi một tình yêu mù quáng, khiến cho những tháng ngày thanh xuân của bạn hoang hoải phổ quát tiếc nuối...

Sinh viên là tuổi trẻ, là tuổi năng động nhất của thế cục mà lại - vậy cớ sao lại cứ lẩn quẩn ở cái vòng tròn tự ti, ko thoát ra được, bó hẹp mọi khoảng cách thức và thời cơ của bản thân. Hãy cứ chơi, cứ học, cứ tham gia những hoạt động bằng sự cố gắng của bản thân. Và tin tôi đi, sự mặc cảm chính do các suy nghĩ tiêu cực của bạn gây ra, còn thực tại, bạn bè, thầy cô, thời cơ... phần lớn các điều này không vì một vài điểm chưa hoàn hảo mà bỏ qua bạn!

Hãy cứ theo đuổi tình ái, chỉ là đừng mù quáng

không giống như ở các ngành học dưới việc yêu đương đang còn là vấn đề gây đa dạng tranh luận thì bước vào cuộc sống sinh viên, chuyện tình của các cô cậu sinh viên sẽ thoải mái hơn đa dạng. Và đây cũng là 1 trong các trải nghiệm xuất sắc khi còn ngồi trên giảng con đường đại học. Nhưng đừng "biến tướng" tình ái, khiến chúng trở nên những rào cản thụ động ở những năm tháng trên giảng con đường bạn nhé!

Yêu đại 1 người nào Đó để ko thua sút vài người bạn suốt ngày khoe "gấu"?

Chỉ vì mải mê yêu đương mà không thiết tha học hành, thả mình vào những cuộc chơi thâu đêm, suốt sáng?

Hay sẵn sàng vì một đích đến mơ mộng nào chậm triển khai của tình ái mà trong khoảng bỏ học tập...?

... giả dụ cứ bất chấp yêu đương kiểu vậy, thì tình yêu nơi thanh xuân vườn trường của bạn chẳng còn là thứ tình ái thời sinh viên - không quá ngô nghê, xốc nổi cũng chẳng dính dáng đến vật chất, những tính toán của người to. Vậy mới nhắc, hãy cứ đeo đuổi ái tình, chỉ là đừng mù quáng!

Đừng bao giờ khiến bản thân trở nên tiêu cực, lười học hỏi và khám phá

Bước vào môi trường đại học, điều lý tưởng nhất mỗi sinh viên chúng ta là được tận hưởng, khám phá các điều mới mẻ. Cuộc sống sinh viên bạn khởi đầu độc lập, tự chủ về phổ thông thứ trong Đó việc http://tansinh.net/ tự giác trong học tập, nâng cao kiến thức. tuy nhiên, hình như chúng ta đang dần trở nên lười học hỏi hoặc chỉ bị động trong việc học tập cũng như những trắc trở can hệ tới cuộc sống xung quanh.

4 năm đại học trôi qua như dòng chớp mắt, những vui, buồn thời kì này sẽ trở thành một phần kí ức không thể nào quên của mỗi người.

Cuộc sống tiên tiến, tăng trưởng làm chúng ta thỉnh thoảng quá chú trọng về sự hào nhoáng bên ngoài mà không để ý rằng mẫu "chất" sinh viên cần sở hữu phải là nền móng trí thức, sự đam mê học hỏi… mang thể do bạn và tôi phung phá quá nhiều thời kì mang những sở thích, các thứ đồ công nghệ thông minh: chơi game, lướt facebook… Thay vì chỉ nhanh chóng vánh chóng học cho xong bài vở trên giảng các con phố, bạn với thể nâng cao tri thức bằng cách thức học hỏi các bạn bè xung quanh. Thay vì chỉ dùng internet để vào facebook, sao không kiếm tìm những nguồn tài liệu để học thêm. các điều này sẽ giúp bạn hiểu thêm phổ quát điều, nền tảng kiến thức sẽ đa dạng phong phú hơn.

Từ khóa: cuoc song sinh vien